Địch Hắc (tiếng Trung: 狄黑; bính âm: Di Hei)[1], tự Tích (皙)[1] hay Tích Chi (皙之)[2], Triết Chi (哲之), tôn xưng Địch Tử (狄子), người nước Vệ thời Xuân thu, là một trong thất thập nhị hiền của Nho giáo.

Địch Hắc
狄黑
Thất thập nhị hiền
Tên chữTích; Triết Chi; Tích Chi
Thông tin cá nhân
Giới tínhnam
Học vấn
Thầy giáo
Khổng Tử
Quốc tịchVệ
Thời kỳXuân Thu

Cuộc đời sửa

Cuộc đời của Địch Hắc không được ghi chép lại. Năm 72, thời Hán Minh Đế, Địch Hắc được phối thờ trong Khổng miếu.

Tham khảo sửa

Chú thích sửa