Nguyễn Phúc Hồng Phi

hoàng tử nhà Nguyễn, con trai Thiệu Trị

Nguyễn Phúc Hồng Phi (chữ Hán: 阮福洪伾; 12 tháng 2 năm 183519 tháng 4 năm 1863), tước phong Vĩnh Quốc công (永國公), là một hoàng tử con vua Thiệu Trị nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.

Vĩnh Quốc công
永國公
Hoàng tử nhà Nguyễn
Thông tin chung
Sinh12 tháng 2 năm 1835
Mất19 tháng 4 năm 1863 (28 tuổi)
An tángPhường An Cựu, Huế
Hậu duệkhông có
Tên húy
Nguyễn Phúc Hồng Phi
阮福洪伾
Thụy hiệu
Lương Mẫn Vĩnh Quốc công
良敏永國公
Tước vịAnh Sơn Quận công
Vĩnh Quốc công (truy tặng)
Thân phụNguyễn Hiến Tổ
Thiệu Trị
Thân mẫuTài nhân
Nguyễn Văn Thị Phương

Tiểu sử

sửa

Hoàng tử Hồng Phi sinh ngày 15 tháng 1 (âm lịch) năm Ất Mùi (1835), là con trai thứ 7 của vua Thiệu Trị, mẹ là Tài nhân Nguyễn Văn Thị Phương (không rõ lai lịch)[1][2]. Khi còn là hoàng tử, ông là người có học hạnh[2].

Năm Tự Đức thứ 3 (1850), vua anh phong cho ông làm Anh Sơn Quận công (英山郡公)[3].

Năm Tự Đức thứ 16 (1863), Quý Hợi, ngày 2 tháng 3 (âm lịch), quận công Hồng Phi mất, hưởng dương 29 tuổi, được táng ở gần phía bắc chân núi Ngự Bình (thuộc phường An Cựu)[1]. Ông được truy tặng làm Vĩnh Quốc công (永國公), thụyLương Mẫn (良敏)[2].

Quốc công Hồng Phi được ban cho bộ chữ Phiến (片) để đặt tên cho các con cháu trong phòng[4], nhưng ông lại không có con thừa tự[2]. Năm 1885, dưới triều vua Đồng Khánh, ông được hợp thờ ở đền Thân Huân[2].

Tham khảo

sửa

Chú thích

sửa
  1. ^ a b Nguyễn Phúc tộc thế phả, tr.353
  2. ^ a b c d e Đại Nam liệt truyện, tập 3, quyển 8: Truyện các hoàng tử – phần Vĩnh Quốc công Hồng Phi
  3. ^ Đại Nam thực lục, tập 7, tr.155
  4. ^ Đại Nam thực lục, tập 7, tr.216