Chill-out (viết tắt là chill; cũng được đặt là chillout hoặc chill out) là một hình thức âm nhạc phổ biến được định nghĩa lỏng lẻo, đặc trưng bởi tiết tấu chậm và thư giãn.[1][2] Định nghĩa về "nhạc chill-out" đã phát triển trong suốt nhiều thập kỷ và thường đề cập đến bất kỳ thể loại nhạc nào có thể được coi là loại nhạc dễ nghe hiện đại. Một số thể loại liên quan đến "chill" bao gồm EDM, downtempo, nhạc cổ điển, nhạc dance, jazz, hip hop, world, pop, nhạc phòng chờnhạc nền.[3]

Thuật ngữ "nhạc chill-out" - ban đầu được kết hợp với "ambient house" - bắt nguồn từ khu vực có tên "The White Room" tại câu lạc bộ giải trí HeavenLuân Đôn vào năm 1989. Ambient house đã trở nên phổ biến rộng rãi trong thập kỷ tiếp theo trước khi bị suy giảm do thị trường bão hòa.

Vào đầu những năm 2000, các DJ ở Ibiza's Café Del Mar bắt đầu tạo ra các bản ambient house hòa âm dựa trên nhạc jazz, nhạc cổ điển, nhạc gốc Tây Ban Nha và nhạc new age. Sự phổ biến của nhạc chill-out sau đó đã mở rộng sang các kênh radio vệ tinh chuyên dụng, các lễ hội ngoài trời và hàng nghìn album tổng hợp. "Chill-out" sau đó được tách khỏi ambient house và trở thành một thể loại riêng biệt.

Nguồn gốc và định nghĩa sửa

Không có một định nghĩa chính xác nào về nhạc chill-out.[1][4] Thuật ngữ này, đã phát triển trong suốt nhiều thập kỷ, và thường đề cập đến bất kỳ thể loại nhạc nào có thể được coi là loại nhạc dễ nghe hiện đại. Một số thể loại liên quan đến "chill" bao gồm EDM, downtempo, nhạc cổ điển, nhạc dance, jazz, hip hop, world, pop, nhạc phòng chờnhạc nền.[1] Chill-out thường có nhịp điệu chậm, sampling, một "trance-like nature", "drop-out beats", và sự kết hợp giữa nhạc cụ điện tử với nhạc cụ acoustic.

 
The Orb biểu diễn năm 2006.

Thuật ngữ này bắt nguồn từ khu vực có tên "The White Room" tại câu lạc bộ giải trí HeavenLuân Đôn vào năm 1989.[5] Các DJ là Jimmy CautyAlex Paterson, sau này là The Orb.[6] Họ đã tạo ra các bản hòa âm ambient bắt nguồn từ Brian Eno, Pink Floyd, the Eagles, Mike Oldfield, 10cc, và War,...

Ambient house đã suy giảm do thị trường bão hòa.[7] Vào đầu những năm 2000, các DJ ở Ibiza's Café Del Mar bắt đầu tạo ra các bản ambient house hòa âm dựa trên nhạc jazz, nhạc cổ điển, nhạc gốc Tây Ban Nha và nhạc new age. Họ gọi sản phẩm của mình là "nhạc chill-out" và nó đã khơi dậy sự quan tâm trở lại đối với ambient house từ công chúng và các hãng thu âm.[7] Sự phổ biến của nhạc chill-out sau đó đã mở rộng sang các kênh radio vệ tinh chuyên dụng, các lễ hội ngoài trời và hàng nghìn album tổng hợp.[1] Do đó, cách hiểu phổ biến về "nhạc chill-out" đã chuyển từ "ambient house" sang một thể loại riêng biệt.[7]

Tham khảo sửa

  1. ^ a b c d “The Musical Genre That Will Save the World”. Slate (bằng tiếng Anh). 7 tháng 6 năm 2005. Truy cập ngày 12 tháng 10 năm 2022.
  2. ^ Snoman, Rick (2013). Dance Music Manual: Tools, Toys, and Techniques. Taylor & Francis. tr. 88, 340–342. ISBN 978-1136115745. Truy cập ngày 17 tháng 5 năm 2014.
  3. ^ Raisedbyculture (23 tháng 5 năm 2007). “ELECTRONIC MUSIC GUIDE – Raised by Culture” (bằng tiếng Anh). Bản gốc lưu trữ ngày 3 tháng 12 năm 2023. Truy cập ngày 3 tháng 12 năm 2023.
  4. ^ Snoman 2013, tr. 331.
  5. ^ Reynolds, Simon (2012). Energy Flash: A Journey Through Rave Music and Dance Culture. Soft Skull Press. tr. 167. ISBN 978-1-59376-477-7.[liên kết hỏng]
  6. ^ Partridge, Christopher; Moberg, Marcus (2017). The Bloomsbury Handbook of Religion and Popular Music. Bloomsbury Publishing. tr. 429. ISBN 978-1-4742-3734-5.
  7. ^ a b c Snoman 2013, tr. 330.

Bản mẫu:Electronica