Thái Sử Hưởng
Thái Sử Hưởng (tiếng Trung: 太史享; bính âm: Taishi Xiang; ? – ?), tự Nguyên Phục (元復), là quan viên, tướng lĩnh Đông Ngô thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc.
Thái Sử Hưởng | |
---|---|
Tên chữ | Nguyên Phục |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | thế kỷ 2 |
Mất | thế kỷ 3 |
Giới tính | nam |
Gia quyến | |
Thân phụ | Thái Sử Từ |
Nghề nghiệp | chính khách |
Cuộc đời
sửaThái Sử Hưởng người huyện Hoàng, quận Đông Lai, Thanh Châu[a], là con trai của mãnh tướng Giang Đông Thái Sử Từ.[1]
Năm 206, Thái Sử Từ chết. Thái Sử Hưởng ở lại đất Ngô, cư trú ở huyện Ô Trình[b]. Con cháu của Thái Sử Từ và Thái Sử Hưởng về sau cũng ở đó, đến thời Nam Lương thì có học giả Huyền học Thái Sử Thúc Minh.[2] Thái Sử Hưởng lần lượt giữ các chức Thượng thư, Thái thú Ngô quận. Cuối đời, quan đến Việt kỵ Hiệu úy.[1]
Trong văn hóa
sửaTrong tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung, Thái Sử Hưởng xuất hiện ở hồi 53 với tên Thái Sử Hanh (tiếng Trung: 太史亨). Sau khi cha là Thái Sử Từ chết, Tôn Quyền thương tiếc nhận Thái Sử Hanh làm về nuôi trong phủ.[3] Trong lịch sử, Tôn Quyền chỉ nhận hai con trai của Lăng Thống là Lăng Liệt, Lăng Phong làm con nuôi trong phủ, mà không có Thái Sử Hưởng.[4]
Trong manga Ryūrōden của Yamahara Yoshito, Thái Sử Hanh xuất hiện nhưng không được nhắc đến họ tên đầy đủ mà chỉ gọi tên Hanh. Trong bộ truyện này, Hanh được phác họa là một thanh niên trẻ tuổi, nhỏ nhắn nhưng khá thâm hiểm. Hanh được Tôn Quyền điều đến vùng phía Nam để làm tham mưu cho quân Ngô trấn áp tộc Sơn Việt tự xưng là Việt Bách Hổ do thủ lĩnh Viêm Vũ cầm đầu. Hanh đã dùng nhiều thủ đoạn lừa gạt. Hanh là tiểu tướng thân tín của Chu Du, luôn theo sát Chu Du khi xuất trận, tử trận khi dẫn dắt nội gián mở cửa thành.
Tham khảo
sửaGhi chú
sửa- ^ Nay thuộc Long Khẩu, Yên Đài, Sơn Đông.
- ^ Nay thuộc Hồ Châu, Chiết Giang.
Chú thích
sửa- ^ a b Trần Thọ, Bùi Tùng Chi chú, Tam quốc chí, Ngô thư, quyển 5, Lưu Do Thái Sử Từ Sĩ Tiếp truyện.
- ^ Diêu Tư Liêm, Lương thư, quyển 48, Liệt truyện, Nho lâm liệt truyện.
- ^ La Quán Trung, Tam quốc diễn nghĩa, hồi 53, Quan Vân Trường tha Hoàng Trung không giết; Tôn Trọng Mưu đánh Trương Liêu bị thua.
- ^ Trần Thọ, Bùi Tùng Chi chú, Tam quốc chí, Ngô thư, quyển 10, Trình Hoàng Hàn Tưởng Chu Trần Đổng Cam Lăng Từ Phan Đinh truyện.