Thường Ngộ Xuân
Thường Ngộ Xuân (常遇春) (1330—1369) (sinh ra tại An Huy), tự Bá Nhân (伯仁), hiệu Yên Hành (燕衡), là danh tướng đời Minh. Ông cùng Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương lật đổ nhà Nguyên, lập ra nhà Minh, khôi phục chủ quyền của người Hán đối với Trung Quốc. Tước phong Ngạc Quốc Công (鄂国公), truy phong Khai Bình Vương (开平王), thụy Trung Vũ (忠武).
Ông là 1 trong 9 người trong thời nhà Minh được thờ phụng tại Đế vương miếu (历代帝王庙) được nhà Minh, nhà Thanh xây dựng, trong đó thờ những vị quan văn, võ tướng được đánh giá là tài năng và tận trung nhất qua các triều đại.
Gia đìnhSửa đổi
- Cha: Thường Lục Lục (常六六)
- Mẹ: Cao thị (高氏)
- Vợ: Lam thị (蓝氏), phong làm Khai Bình Vương phu nhân (开平王夫人)
- Con cái[1]:
Con traiSửa đổi
- Thường Mậu (常茂)
- Thường Thăng (常升)
- Thường Sâm (常森)
Con gáiSửa đổi
Tiểu thuyết hóaSửa đổi
Thường Ngộ Xuân còn được nhắc đến trong tiểu thuyết Ỷ Thiên Đồ Long Ký của Kim Dung như là một giáo đồ của Minh giáo. Thường Ngộ Xuân là người dẫn Trương Vô Kỵ đến gặp Điệp Cốc Y tiên Hồ Thanh Ngưu để trị thương sau khi mang ơn của Trương Tam Phong. Nhân vật Thường Ngộ Xuân được miêu tả như một hào kiệt yêu nước và trọng nghĩa khí.
Tham khảoSửa đổi
Wikisource tiếng Việt có toàn văn tác phẩm về: |