Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Loạn hai thôn Đường, Nguyễn”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n sửa chính tả 3, replaced: Giáo Dục → Giáo dục (2), NXB → Nhà xuất bản (3) using AWB
Dòng 2:
 
==Vị trí hai thôn==
Theo chú thích trong Đại việt sử ký toàn thư thì hai thôn Đường, Nguyễn ở Thái Bình có thể là:<ref>Theo Đại việt sử ký toàn thư, NXBNhà xuất bản Khoa Học Xã Hội - Hà Nội 1993, Trang 55</ref>
*Đường Lâm và Nam Nguyễn huyện Ba Vì, [[Hà Tây]], thuộc vùng cát cứ [[Ngô Nhật Khánh]], hoặc
*Đường Lâm thuộc vùng cát cứ của [[Ngô Nhật Khánh]] và Nguyễn Gia Loan, huyện Vĩnh Lạc, tỉnh [[Vĩnh Phú]] thuộc vùng cát cứ của [[Nguyễn Khoan]].
Dòng 16:
 
Theo [[Đại Việt sử ký toàn thư]] thì cuộc nổi dậy ở hai thôn Đường Nguyễn có từ thời Dương Tam Kha. Năm 950, Dương Tam Kha sai Xương Văn và hai chỉ huy sứ Dương Cát Lợi và [[Đỗ Cảnh Thạc]] đem quân đi đánh hai thôn Đường, Nguyễn ở Thái Bình. Nhưng khi mang quân đến Từ Liêm, Xương Văn bảo hai sứ rằng:
:"''Đức của Tiên vương ta thấm khắp lòng dân, phàm chính lệnh ban ra không ai không vui lòng nghe theo, không may lìa bỏ quần thần, Bình Vương tự làm việc bất nghĩa, cướp ngôi của anh em ta, tội không gì to bằng. Nay lại sai bọn chúng ta đi đánh các ấp không có tội, may mà đánh được thì thôi, nếu họ không phục thì làm thế nào?''"
 
Hai sứ đều xin theo lệnh của Xương Văn, đem quân quay lại đánh úp Bình Vương và khôi phục cơ nghiệp của Nhà Ngô<ref>[http://www.informatik.uni-leipzig.de/~duc/sach/dvsktt/dvsktt05.html Đại Việt sử ký toàn thư, Ngoại kỷ quyển 5]</ref>.
 
Dưới thời Ngô Xương Văn trị vì, hai thôn Đường, Nguyễn vẫn là lực lượng chống triều đình. Vì vậy năm 965, sau khi đánh dẹp được quân nổi dậy Chu Thái ở Thao Giang, Nam Tấn vương lại đem quân đi đánh hai thôn ở Thái Bình. Quân đến nơi, cắm thuyền, lên bộ đánh nhau. Nam Tấn vương bị trúng tên nỏ mai phục bắn và tử trận<ref>Khâm Định Việt Sử Thông Giám Cương Mục Tiền Biên - Quyển V - NXBNhà xuất bản Giáo Dụcdục - Hà Nội 1998, Trang 78</ref>
 
Sau đó sử sách không đề cập đến hai thôn Đường Nguyễn nữa, không rõ kết cục của lực lượng này ra sao. Lực lượng này tồn tại ít nhất 15 năm (950-965) và cả 2 cuộc tấn công của triều đình trung ương tới đây đều không thành. Đến thời điểm Đinh Bộ lĩnh dẹp xong 12 sứ quân, không thấy nói đến lực lượng này.
Dòng 29:
Đại Việt sử ký toàn thư nhận xét về Ngô Xương Văn: ''"Vua nối được kỷ cương hoàng gia, khôi phục cơ nghiệp cũ. Tiếc rằng gây việc can qua ở trong nước đến nỗi bị chết."'' Lê Văn Hưu nói: ''Nam Tấn Vương… một sớm đắc chí, không biết cẩn thận giữ mình, cho nên hưởng nước ngắn ngủi, không có chính tích gì, đáng tiếc thay''. Sử thần Ngô Sĩ Liên nói: ''Nam Tấn Vương … tham việc can qua, vì hành động đánh dẹp càn rỡ ở hai thôn Đường, Nguyễn, rốt cuộc lại tự giết mình. Đáng tiếc thay!''
 
Từ khi Tam Kha cướp ngôi nhà Ngô, thổ hào các nơi đua nhau nổi dậy. Xương Văn tuy lấy lại được nước, nhưng chính sự cẩu thả, không thể thống nhất được; đến khi đi đánh Thái Bình, không được, bị chết trận, từ đó trong nước rối loạn. Một viên tướng người họ Ngô là [[Ngô Xương Xí]] tụ tập quân giữ Bình Kiều. Nha tướng nhà Ngô là [[Đỗ Cảnh Thạc]] giữ Đỗ Động Giang. Thổ hào các nơi khác cũng nổi lên mỗi người giữ một nơi, ai cũng xưng hùng trưởng. Cứ thế mà suy ra, [[mười hai sứ quân]] chiếm giữ các huyện ấy phải có kẻ trước kẻ sau, không giống nhau, chứ không phải đến khi [[Nam Tấn Vương]] mất rồi, mười hai sứ quân mới đồng thời nổi dậy. Nhưng Sử cũ vì không biết rõ năm tháng của từng sứ quân, nên mới nói tổng hợp ở cả một chỗ ấy đấy thôi. Nay không có văn kiện chép rõ có thể chứng thực được, nên hãy xin ghi để xét sau..<ref>Khâm Định Việt Sử Thông Giám Cương Mục Tiền Biên - Quyển V - NXBNhà xuất bản Giáo Dụcdục - Hà Nội 1998, Trang 79</ref>
 
==Tham khảo==