Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đế quốc Ý”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
AlphamaEditor, thêm thể loại, Executed time: 00:00:05.0532663 using AWB
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 9:
'''Đế quốc Ý''' (tiếng Ý: Impero Italiano) hay '''Đế quốc thuộc địa Ý''' (tiếng Ý: Impero coloniale Italiano) là tập hợp các thuộc địa, xứ bảo hộ, đất nhượng bộ, lãnh thổ phụ thuộc và lãnh thổ ủy thác của [[Vương quốc Ý]] (tiếng Ý: Regno d'Italia). Vương quốc Ý cùng với hệ thống thuộc địa của Ý tạo thành Đế quốc thuộc địa Ý, đôi khi được gọi là Đế quốc Ý, tồn tại từ 1869 đến 1946. Nguồn gốc của đế quốc thuộc địa Ý là việc thành lập thuộc địa đầu tiên, một thị trấn ven biển Assab trên Biển Đỏ.<ref>Mia Fuller, [http://www.oxfordbibliographies.com/view/document/obo-9780199846733/obo-9780199846733-0150.xml "Italian Colonial Rule"], ''Oxford Bibliographies Online''. Truy cập ngày 12 tháng 10 năm 2017.</ref> Điều này đã được chính phủ Ý tiếp quản vào năm 1882, trở thành lãnh thổ nước ngoài đầu tiên của Ý hiện đại.
 
Vào đầu [[Thế chiến thứ nhất]] năm 1914, Ý đã lập ở châu Phi một thuộc địa trên bờ Biển Đỏ, ngày nay là [[Eritrea]], thiết lập quyền bảo hộ ở [[Somalia]] và chiếm [[Libya]] thuộc [[Ottoman]] (sau [[Chiến tranh Ý-Thổ Nhĩ Kỳ]]). Sự mở rộng của Ý vào nội địa châu Phi từ bờ Biển Đỏ đã khiến Ý xung đột với [[Đế chếquốc Ethiopia]], nước này đánh bại Ý lần đầu tiên trong [[trận Dogali]] (1887) và một lần nữa trong cuộc xâm lược đầu tiên của Ý vào Ethiopia (1895–1896).
 
Bên ngoài châu Phi, Ý sở hữu [[quần đảo Dodecanese]] ngoài khơi bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ và tô giới tại Thiên Tân ở Trung Quốc. Trong Chiến tranh thế giới thứ nhất, Ý chiếm miền nam [[Albania]] để ngăn chặn [[Đế quốc Áo-Hung|Áo-Hungary]] xâm chiếm. Năm 1917, thiết lập chế độ bảo hộ ở Albania cho đến năm 1920.<ref>Nigel Thomas (2001), Armies in the Balkans 1914–18. Osprey Publishing, trang. 17.</ref> Chính phủ phát xít của Benito Mussolini nắm quyền vào năm 1922 đã tìm cách mở rộng kích thước của đế quốc Ý.
 
Trong cuộc xâm lược Ethiopia lần thứ hai vào năm 1935–1936, Ý đã thành công. Ethiopia được sáp nhập với các thuộc địa khác ở Đông Phi để tạo ra vùng [[Đông Phi thuộc Ý]]. Năm 1939, Ý xâm lược Albania. Trong Chiến tranh thế giới thứ hai (1939–45), Ý chiếm Somaliland của Anh, một phần của Đông Nam nước Pháp, Tây Ai Cập và phần lớn Hy Lạp. Nhưng do thất bại trong Chiến tranh thế giới II, Ý mất các thuộc địa châu Phi của nó, bao gồm Ethiopia cho các lực lượng đồng minh. Ý đã bị ép buộc từ bỏ chủ quyền trên tất cả các thuộc địa. Ý đã được cấp một sự tin tưởng của [[Liên Hiệp Quốc]] để quản lý cựu thuộc địa Somaliland của Ý vào năm 1950 dưới sự giám sát của [[Liên Hiệp Quốc]]. Khi Somalia độc lập vào năm 1960, tám thập kỷ của Ý với chủ nghĩa thực dân đã chấm dứt.