Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Xuân Ôn”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 6:
Từ nhỏ, vốn thông minh ham học, nhưng vì ông sinh ra trong một gia đình nhà Nho nghèo, mẹ mất sớm<ref>Cha ông họ Nguyễn, theo nghiệp đèn sách, nhưng không dỗ đạt gì. Mẹ ông họ Phùng (các nguồn sách tham khảo đều không cho biết tên hai người). Năm 1878, ông đang ở Bình Thuận và khi ấy song thân ông đều đã mất, nhưng xét công, vua Tự Đức cho truy tặng cha ông tước Phụng thành đại phu, mẹ ông tước Ngũ phẩm nghi nhân (căn cứ theo ''Tờ biểu tạ về việc cha mẹ được phong tặng'' do ông soạn).</ref> phải đến ở với bà nội, nên đi học muộn.
Năm [[Giáp Thìn]] (1844), ông đỗ tú tài lúc 18 tuổi, nhưng rồi lận đận mãi đến năm 42 tuổi, ông mới đỗ Cử nhân khoa [[Đinh Mão]] ([[1867]]), và bốn năm sau, ông mới đỗ Tiến sĩ khoa [[Tân Mùi]] ([[1871]]) cùng khoa với [[Nguyễn Khuyến]] và Phó bảng [[Lê Doãn Nhã]], người bạn đồng hương sau này cộng tác đắc lực với ông trong cuộc khởi nghĩa.
 
===Làm quan nhà Nguyễn===
Dòng 38:
 
Trong thời gian bị cầm cố khổ sở, năm [[Mậu Tý]] ([[1888]]), thời vua [[Đồng Khánh]], ông có gửi ''Lời trình về Bộ'' kêu oan về việc ông tuân theo dụ Cần vương của vua Hàm Nghi, mà bị kết án là đã tham gia "đảng ngụy"; đồng thời gửi thư cho các bạn đồng liêu ở kinh nhờ có lời bênh vực cho mình. Tuy vậy, đến khi vua [[Thành Thái]] lên thay (1889), Nguyễn Xuân Ôn mới được ân xá nhưng không cho về quê, vì sợ ông lại tổ chức kháng Pháp. Bị quản thúc ở Huế, chẳng bao lâu sau ông lâm bệnh nặng rồi mất, thọ 64 tuổi (1889).
 
==Tác phẩm==
Sáng tác của Nguyễn Xuân Ôn bằng [[chữ Hán]], có: