Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ngữ hệ Hán-Tạng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 115:
Sự thiếu quy tắc này hứng chịu chỉ trích từ [[Roy Andrew Miller]],{{sfnp|Miller|1974|p=197}} dù người ủng hộ Benedict cho rằng điều này là do ảnh hưởng của phụ tố đã biến mất.{{sfnp|Matisoff|2003|p=16}}
Vấn đề này đến nay vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn.{{sfnp|Handel|2008|pp=425–426}}
Điều này, cùng với khó khăn đương thời trong phục dựng đặc điểm hình thái học, cùng bằng chứng rằng một phần từ vựng trong các ngôn ngữ Tạng-Miến vay mượn từ tiếng Trung, làm [[Christopher Beckwith]] cho rằng tiếng Trung không có liên hệ pháiphả sinhhệ đếnvới các ngôn ngữ Hán-Tạng khác.{{sfnp|Beckwith|1996}}{{sfnp|Beckwith|2002b}}
 
Benedict phục dựng cho "ngôn ngữ Tạng-Miến nguyên thuỷ" của ông tiền tố gây khiến ''s-'', tiền tố nội động từ hoá ''m-'', bốn tiền tố ''r-'', ''b-'', ''g-'', ''d-'' với chức năng không rõ, cũng như ba hậu tố ''-s'', ''-t'', ''-n''.{{sfnp|Benedict|1972|pp=98–123}}