Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Frederick Douglass: Diễn văn Tưởng niệm Abraham Lincoln”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Trích dẫn: replaced: nhân phẩm → nhân phẩm using AWB
Add 2 books for Wikipedia:Thông tin kiểm chứng được (20210205)) #IABot (v2.0.8) (GreenC bot
Dòng 23:
Trong khi Douglass đấu tranh chống chế độ nô lệ thì Lincoln vận động để trở thành [[Tổng thống Hoa Kỳ]]. Khi Lincoln đắc cử, các tiểu bang miền Nam tuyên bố rút khỏi [[Liên bang miền Bắc|Liên bang]] bởi vì Lincoln không cho phép chế độ nô lệ bành trướng sang những vùng lãnh thổ miền Tây mặc dù ông ủng hộ việc duy trì chế độ nô lệ ở miền Nam. Tháng 4 năm 1861, chiến tranh bùng nổ, và cùng với những diễn biến của cuộc nội chiến, dần dà chính kiến của Lincoln cũng thay đổi.
 
Khởi thủy, Lincoln chỉ quan tâm đến việc bảo vệ sự thống nhất của Liên bang, Frederick Douglass bước vào, công khai chỉ trích Tổng thống, chính phủ, cũng như mục tiêu hàng đầu của Tổng thống là bảo vệ Liên bang. Nỗi sợ lớn nhất của Lincoln là Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ bị giải thể.<ref name=McFeely>{{chú thích sách|author=McFeely, William S.|title=Frederick Douglass|year=1991|url=https://archive.org/details/frederickdouglas0000mcfe|publisher=Norton & Company, 1991; p. 212}}</ref>
 
Đó là lúc Douglass tích cực vận động nhằm thay đổi lập trường của Lincoln và chính phủ của ông, cố thuyết phục họ rằng mục tiêu của cuộc chiến là chống lại chế độ nô lệ. Đó cũng là thời điểm khởi đầu mối quan hệ gây nhiều ảnh hưởng giữa Abraham Lincoln và Frederick Douglass. Tháng 6 năm 1861, Douglass lên tiếng chỉ trích những người như Tổng thống Lincoln vì đã im lặng trong vấn đề nô lệ để duy trì sự đoàn kết ở miền Bắc. Trong một bài diễn văn đọc vào tháng 1 năm 1862, ông lại công khai phê phán Tổng thống về chính sách giao trả nô lệ chạy trốn cho chủ nô cũng như quyết định vô hiệu hóa mệnh lệnh của Tướng John C. Freemont giải phóng nô lệ đang bị cầm giữ ở [[Missouri]].<ref name=McFeely/>
Dòng 33:
Chưa bao giờ có cơ hội gặp gỡ Lincoln, Douglass cũng không nghĩ rằng những điều ông nói có tác động đến Tổng thống. Tuy nhiên, Lincoln đã lắng nghe. Tháng 7 năm 1862, Tổng thống trình bày trước nội các phác thảo đầu tiên của bản [[Tuyên ngôn Giải phóng Nô lệ]]. Không dễ dàng gì cho Lincoln khi soạn thảo bản Tuyên ngôn bởi vì ông bị chỉ trích từ mọi phía. Tháng 8 năm 1862, khi trao đổi thư tín với Horace Greely, chủ bút tờ ''New York Tribune'', Lincoln trình bày rõ ràng lập trường của ông về vấn đề nô lệ: Sẽ giải phóng tất cả nô lệ nếu điều này cứu được Liên bang, hoặc sẽ không cho nô lệ nào được tự do nếu điều này cũng cứu được Liên bang.<ref>{{chú thích sách|author=Cothran, Helen|title=Abraham Lincoln|publisher=Greenhaven Press, Inc., 2002; p. 22}}</ref>
 
Ngày 22 tháng 9 năm 1862, bản Tuyên ngôn Giải phóng Nô lệ được công bố, văn kiện này có hiệu lực kể từ ngày [[1 tháng 1]] năm [[1863]]. Sau khi bản Tuyên ngôn được công bố, Thống đốc tiểu bang [[Massachusetts]], John Andrews, thỉnh cầu thành lập một lữ đoàn gồm người da đen. Bộ trưởng Chiến tranh, Edwin Stanton, và Tổng thống đều đồng ý. Theo yêu cầu của Andrews, Douglass tham gia tuyển mộ binh sĩ da đen, trong một bài diễn văn, ông kêu gọi họ "thà chết trong tự do còn hơn sống nô lệ."<ref name=Miller>{{chú thích sách|author=Miller, Douglas T.|title=Frederick Douglass and the Fight for Freedom|year=1988|url=https://archive.org/details/frederickdouglas00mill|publisher=Faces on File Publication, 1988; p. 102}}</ref>
 
Cuối tháng 7 năm 1863, Douglass có cuộc hội kiến đầu tiên với Lincoln tại văn phòng Tổng thống. Lincoln cho biết ông tin rằng cách duy nhất để kết thúc chiến tranh là cho nô lệ được tự do và tuyển dụng họ làm việc cho Liên bang.<ref name=Miller/>