Bom dẫn đường cỡ nhỏ GBU-39

(Đổi hướng từ Bom đường kính nhỏ GBU-39)

The GBU-39/B Small Diameter Bomb (SDB) là tên một loại bom lượn dẫn đường chính xác của Mỹ. Bom có khối lượng 250 pound (110 kg) giúp máy bay có khả năng mang được nhiều bom hơn. Hầu hết các máy bay của Không quân Hoa Kỳ đều có thể mang (sử dụng giá đỡ BRU-61/A) một cụm gồm bốn bom đường kính nhỏ SDB thay cho việc chỉ mang được một quả bom MK 84 nặng 2.000 pound (910 kg).[16] Bom được biên chế trong quân đội Mỹ từ năm 2006. Trên cơ sở loại bom lượn này, Mỹ đã phát triển Bom phóng từ mặt đất đường kính nhỏ-Ground Launched Small Diameter Bomb (GLSDB) để có thể phóng từ các bệ phóng mặt đất và nhiều cấu hình khác nhau.[17][18]

GBU-39/B Small Diameter Bomb
4 quả bom đường kính nhỏ SDB (phiên bản huấn luyện) đang được lắp lên máy bay F-15E Strike Eagle
LoạiBom lượn
Nơi chế tạoMỹ
Lược sử hoạt động
Phục vụ2006–nay
Sử dụng bởiHoa Kỳ
Israel
Italy
Hà Lan
Ukraine
Saudi Arabia[1]
TrậnChiến tranh Afghanistan, Chiến tranh Iraq, Chiến tranh Gaza (2008-2009), Military intervention against ISIL, Nội chiến Syria,[2] Chiến tranh Nga-Ukraina
Lược sử chế tạo
Nhà sản xuấtHệ thống phòng thủ tích hợp-một công ty con của Boeing
Giá thành40.000 USD (SDB I, thời giá 2021)[3][4]
Giai đoạn sản xuất2005–nay
Số lượng chế tạo17.000+[5]
Các biến thểGBU-39/B
GBU-39A/B
GBU-39B/B
Thông số
Khối lượng285 lb (129 kg)
Chiều dài70,8 in (1,80 m)[6]
Chiều rộng5 ft 3,3 in (1,61 m) (wings extended)
7,5 in (190 mm) packed[7]

Đầu nổSDB I (GBU-39/B)
xuyên nổ mạnh, đầu bom bằng thép xuyên phá[8]
SDB FLM (GBU-39A/B)
nổ ít tạo mảnh văng[9]
Laser SDB (GBU-39B/B)
penetrating blast fragmentation, w/o steel nosecone[8]
Trọng lượng đầu nổTất cả các phiên bản SDB I
206 lb (93 kg) total[8][9]
SDB I (GBU-39/B)
Lượng thuốc nổ nạp trong đầu đạn: đầu đạn ít nhạy nổ AFX 757 chứa 36 lb (16 kg) thuốc nổ PBX[6][10]
Độ xuyên: lớn hơn 3 ft (0,91 m) bê tông cốt thép[6]
SDB FLM (GBU-39A/B)
đầu đạn AFX 1209 chứa 137 lb (62 kg) thuốc nổ MBX ("multiphase blast explosive"), vỏ composite
Laser SDB (GBU-39B/B)
đầu đạn AFX 757 chứa 36 lb (16 kg) chất nổ không nhạy nổ, mũi thép xuyên giáp

Tầm hoạt độngCác phiên bản SDB I
hơn 60 nmi (69 mi; 111 km) khi được thả từ máy bay,[11] 150 km (93 mi; 81 nmi) khi được phóng dưới dạng bom lượn GLSDB,[7][12]
Hệ thống chỉ đạoSDB I (GBU-39/B)
SDB FLM (GBU-39A/B)
GPS / INS
Laser SDB (GBU-39B/B)
GPS / INS with terminal semi-active laser guidance
Độ chính xácSDB I (GBU-39)
Bán kính chính xác 3 ft (1 m)[13][14][15]

Mô tả

sửa
 
The GBU-39 Small Diameter Bomb

Nguyên mẫu của bom SDB được trang bị hệ thống định vị quán tính GPS để tấn công các mục tiêu cố định như các trạm xăng dầu, Boong ke, ... Phiên bản tiếp theo được phát triển bởi Raytheon GBU-53/B SDB II, có bao gồm đầu dò hồng ngoại và radar với tính năng tự động nhận biết mục tiêu để tấn công các mục tiêu di động như xe tăng, các phương tiện quân sự và các trạm chỉ huy di động.[19]

Kích thước nhỏ của quả bom cho phép một máy bay chiến đấu có khả năng mang được nhiều bom hơn so với các loại bom đang có trong biên chế. SDB mang theo lượng 36 lb (16 kg) thuốc nổ mạnh AFX-757.[20] Bom được tích hợp cánh rời kiểu "DiamondBack" sẽ mở ra sau khi bom được thả, tăng thời gian lượn và do đó tăng tầm ném bom. Kích thước của bom cùng với độ chính xác cho phép giảm lượng thuốc nổ và qua đó cũng làm giảm thiệt hại ngoài mong muốn với dân thường.[21] Bom có khả năng xuyên qua 3 ft (1 m) bê tông cốt thép sau khi đâm xuyên qua 1 m đất và ngòi nổ của bom có cơ chế an toàn điện tử và có khả năng tùy chọn chế độ nổ trong không trung hoặc nổ chậm.[6]

Bom SDB I có bán kính chính xác là 3 ft (1 m).[13][14][15] CEP tiếp tục được giảm xuống nhờ việc bù độ lệch GPS trước khi ném bom.

Dẫn đường luân phiên và đầu đạn

sửa

Tháng Mười một năm 2014, Không quân Mỹ bắt đầu phát triển một phiên bản mới của SDB I để theo dõi và tấn công các nguồn phát bức xạ radar mà đối phương dùng để gây nhiễu đạn có điều khiển. Bom được trang bị đầu dò trực chỉ mục tiêu gây nhiễu GPS (home-on-GPS jam (HOG-J)) tương tự như đầu dò trên AGM-88 HARM nhằm bám theo nguồn gây nhiễu sóng vô tuyến và phá hủy chúng.[22][23]

Vào tháng 1 năm 2016, Không quân Mỹ đã ký hợp đồng với Scientific Systems Co. Inc. để trình diễn công nghệ ImageNav, một hệ thống điều hướng và nhắm mục tiêu chính xác dựa trên hình ảnh theo đó nó so sánh cơ sở dữ liệu địa hình với cảm biến của nền tảng máy chủ để điều chỉnh hướng bay của bom. Công nghệ ImageNav đã chứng minh độ chính xác về vị trí địa lý và điều hướng của mục tiêu trong phạm vi ba mét.[24]

Vào tháng 1 năm 2016, Orbital ATK phát triển thành công đầu đạn được thiết kế cho GMLRS của hệ thống pháo phản lực M270 giúp giảm tối đa xác suất không nổ của đạn. Đầu đạn này cũng đã được thử nghiệm thành công trên bom SDB.[25]

Phát triển

sửa

Năm 2002, trong khi Bộ phận phát triển công nghệ vũ khí hàng không của Boeing và Lockheed Martin đang cạnh tranh để phát triển dự án Bom cỡ nhỏ, Darleen A. Druyun – Phó Trợ lý Chính của Bộ trưởng Lực lượng Không quân – đã xóa bỏ yêu cầu thiết kế loại bom mới phải có khả năng tấn công mục tiêu di động, điều này có lợi cho Boeing. Sau đó bà bị kết tội vi phạm quy chế Xung đột lợi ích.[26][27]

tháng 5 năm 2009, Raytheon đã thực hiện vụ ném thử nghiệm đầu tiên của Bom đường kính nhỏ GBU-53/B II, có liên kết dữ liệu và đầu dò ba chế độ được chế tạo bằng công nghệ được phát triển cho Chương trình Tên lửa tấn công chính xác (Precision Attack Missile).[28] Vào tháng 8 năm 2010, Không quân Hoa Kỳ đã trao một hợp đồng trị giá 450 triệu USD cho Raytheon.[29]

Chi phí ước tính cho phiên bản bom trang bị hệ thống dẫn đường INS/GPS là khoảng 70.000 USD. Boeing và công ty Oto Melara của Ý đã ký một hợp đồng bao gồm giấy phép sản xuất 500 GBU-39/B (INS/GPS) và 50 giá phóng BRU-61/A cho Aeronautica Militare, với chi phí gần 34 triệu USD.

Máy bay chiến đấu

sửa

Bom GBU-39/B bắt đầu được thử nghiệm trên F-22 Raptor đầu tháng Chín năm 2007.

Bom SDB hiện nay được trang bị trên các máy bay chiến đấu F-15E Strike Eagle, Panavia Tornado, JAS-39 Gripen, F-16 Fighting Falcon, F-22 RaptorAC-130W. Trong tương lai nó sẽ được trang bị cho F-35 Lightning II, A-10 Thunderbolt II, B-1 Lancer, B-2 Spirit, B-52 StratofortressAC-130J. Các mẫu máy bay như Máy bay chiến đấu không người lái cũng có thể mang loại bom này sau khi thực hiện một số nâng cấp cần thiết.

General Atomics MQ-20 Avenger cũng được dự kiến sẽ là nền tảng mang được loại bom này.[30]

Có bằng chứng xuất hiện vào tháng 5 năm 2024 rằng Ukraine đã sửa đổi máy bay chiến đấu MiG-29 AS để mang theo 8 quả bom GBU-39/B.[31] Lực lượng Không quân Ukraine đã sử dụng Bom đường kính nhỏ thả từ trên không kể từ tháng 11 năm 2023. Bom đường kính nhỏ thả từ trên không "đã chứng tỏ khả năng chống nhiễu" và có tỷ lệ chính xác "gần 90 phần trăm". Trước đây Ukraine đã vận hành phiên bản bom đường kính nhỏ phóng từ mặt đất GLSDB. Điều này được coi là "không hiệu quả" do sự gây nhiễu của Nga. Chúng cũng khó bị đánh chặn hơn do kích thước nhỏ.[32] Kích thước nhỏ của quả bom, kết hợp với việc được phóng từ trên không, có nghĩa là SDB có thể bắn trúng mục tiêu trước khi người Nga có thể gây nhiễu hiệu quả. GLSDB có "đường bay hình parabol" đặc trưng của đạn pháo có thể được phát hiện trên radar.[33]

Các phiên bản

sửa

GBU-39A/B – SDB Focused Lethality Munition (FLM)

sửa

GBU-39B/B – Laser SDB

sửa

Ground Launched Small Diameter Bomb (GLSDB)

sửa

Các nước sử dụng

sửa

Hiện tại

sửa
  •   Úc: Mỹ đá bán 2.950 quả bom GBU-39 (SDB 1), cùng với 50 phương tiện thử nghiệm dẫn đường với bom GBU-39 (T-1)/B (Inert Fuze) với giá ước tính là 386 triệu USD đã được phê duyệt vào tháng 4 năm 2016,[34] bom đã được bàn giao cho RAAF vào năm 2019.[35]
  •   Israel: Năm 2012 Israel đã mua đạn dược từ Hoa Kỳ với giá trị là 1,879 tỷ USD, bao gồm 3.450 bom GBU-39/B (SDB 1),[36][37] cộng với 4.100 GBU-39/B được mua vào năm 2015 như một phần của hợp đồng mua đạn dược khác.[38][39]
  •   Ý: Năm 2010 công ty OTO Melara của Ý đã ký hợp đồng trị giá 34 triệu USD với Boeing để sản xuất SBD-1 cho Không quân Ý.[40]
  •   Hà Lan: Năm 2010, Hà Lan đã mua 603 GBU-39 (SDB 1) với chi phí ước tính là 44 triệu USD.[41]
  •   Ả Rập Xê Út: Tháng 10 năm 2013, Ả Rập Saudi đã mua nhiều loại đạn dược từ Mỹ, trong đó có 1.000 GBU-39 (SDB 1).[42] Tháng 12 năm 2020, yêu cầu mua 3.000 GBU-39 (SDB 1) đã được Chính phủ Hoa Kỳ chấp thuận.[43][44]
  •   Hàn Quốc: Năm 2013, Hàn Quốc đã thực hiện hai hợp đồng mua GBU-39, như một phần của việc mua vũ khí cho F-15 SE bao gồm 542 GBU-39/B[45][46] và thêm 542 GBU-39/B cho máy bay F-35.[47][48]
  •   Thụy Điển: Năm 2019, Thụy Điển đặt mua GBU-39, để trang bị cho JAS 39 Gripen.[49]
  •   Ukraina:[50][51]
  •   Hoa Kỳ:

Trong tương lai

sửa
  •   Bahrain:[52]
  •   Bulgaria: Năm 2019 Bulgaria đã mua 8 máy bay F-16C/D Block 70/72 cùng với đó là 28 GBU-39 (SDB 1) và các loại đạn dược đi kèm. Đến năm 2020, Bulgaria đã thanh toán 100% trong số 1,673 tỷ USD chi phí, tuy nhiên việc giao hàng dự kiến ​​phải đến năm 2026.[53][54] Năm 2022, Bulgaria mua thêm 8 máy bay F-16 C/D Block 70 nữa, cùng với 28 GBU khác-39 (SDB 1), với cùng mức giá.[55]
  •   Maroc: Năm 2019 Maroc đặt mua 25 máy bay F-16C/D Block 72, cùng với 60 quả bom GBU-39/B (SDB 1)).[56]
  •   NATO: Năm 2022, yêu cầu của NATO về mua Đạn chính xác có điều khiển, bao gồm 279 GBU-39/B (SDB 1) đã được Chính phủ Hoa Kỳ chấp thuận.[57]
  •   Bồ Đào Nha:[58]
  •   Turkey: Năm 2024, Mỹ chấp thuận bán GBU-39/B cho Thổ Nhĩ Kỳ [59]
  •   UAE: Năm 2013 UAE đã đặt mua 5.000 bom GBU-39/B (SDB 1).[60] Năm 2020 nước này tiếp tục mua thêm 2.500 quả bom GBU-39/B (SDB 1).[61]

Xem thêm

sửa
  • GBU-53/B StormBreaker – Một loại bom dẫn đường chính xác bằng laser, còn gọi là Small Diameter Bomb II. Không quân Hoa Kỳ đã lựa chọn Raytheon thay vì Boeing để phát triển SDB II.
  • H-4 SOW – Bom lượn chính xác cao của Pakistan
  • Spice (bomb) – Bom cải tiến từ bom thả tự do sang bom có điều khiển
  • KGGB – Một loại bom có điều khiển chính xác cao của Hàn Quốc.

Tham khảo

sửa
  1. ^ “Saudi Arabia - Various Munitions and Support”. Defense Security Cooperation Agency. 15 tháng 10 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  2. ^ “Twitter status by @BabakTaghvaee”. @BabakTaghvaee. 30 tháng 4 năm 2018.
  3. ^ Stone, Mike (28 tháng 11 năm 2022). “Exclusive: U.S. weighs sending 100-mile strike weapon to Ukraine”. Reuters. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 12 năm 2023. Truy cập ngày 10 tháng 4 năm 2023.
  4. ^ Trevithick, Joseph (18 tháng 2 năm 2020). “Here Is What Each Of The Pentagon's Air-Launched Missiles And Bombs Actually Cost”. The Drive. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 11 năm 2023. Truy cập ngày 8 tháng 4 năm 2023.
  5. ^ Hoyle, Craig (16 tháng 6 năm 2015). “PARIS: Boeing, Saab test ground-launched small diameter bomb”. FlightGlobal. Bản gốc lưu trữ ngày 25 tháng 2 năm 2021.
  6. ^ a b c d “Small Diameter Bomb”. Boeing. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 12 năm 2023.
  7. ^ a b “Ground-Launched Small Diameter Bomb (GLSDB)”. Army Technology. 10 tháng 6 năm 2021. Lưu trữ bản gốc ngày 25 tháng 10 năm 2023. Truy cập ngày 6 tháng 4 năm 2023.
  8. ^ a b c “Small Diameter Bomb Increment I (SDB I)” (PDF). Boeing. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 22 tháng 5 năm 2013.
  9. ^ a b “Boeing SDB Focused Lethality Munition” (PDF). Boeing. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 22 tháng 5 năm 2013.
  10. ^ “Ground Launched Small Diameter Bomb” (PDF). Boeing. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 30 tháng 9 năm 2023. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2023.
  11. ^ “Small Diameter Bomb” (PDF). Boeing.
  12. ^ Mehta, Aaron (10 tháng 3 năm 2015). “Boeing, Saab Unveil Ground Launched SDB”. Defense News (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 5 năm 2018. Truy cập ngày 10 tháng 4 năm 2023.
  13. ^ a b “Ground-Launched Small Diameter Bomb”. Saab. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 12 năm 2023. Truy cập ngày 7 tháng 4 năm 2023.
  14. ^ a b Webber, Peter (2 tháng 2 năm 2023). “U.S. is reportedly sending Ukraine HIMARS-fired GLSDB smart bombs capable of grazing Crimea”. The Week. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 6 năm 2023. Truy cập ngày 7 tháng 4 năm 2023.
  15. ^ a b “Small Diameter Bomb (SDB) – GBU – 39”. Defense Update. 8 tháng 9 năm 2006. Lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 9 năm 2023. Truy cập ngày 7 tháng 4 năm 2023.
  16. ^ “Boeing / Lockheed Martin SDB”. Designation Systems. Lưu trữ bản gốc ngày 9 tháng 6 năm 2023.
  17. ^ “Boeing, Saab Adapt Air Launched Small Bomb for Ground Launch”. Boeing. 10 tháng 3 năm 2015. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 3 năm 2023. Truy cập ngày 6 tháng 4 năm 2023.
  18. ^ Selinger, Marc (1 tháng 11 năm 2022). “Saab expects first contract soon for new GLSDB artillery weapon”. Janes. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 9 năm 2023. Truy cập ngày 6 tháng 4 năm 2023.
  19. ^ “Boeing Small Diameter Bomb II Successfully Engages Target in Flight Test”. Boeing. 12 tháng 10 năm 2009. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 9 năm 2023.
  20. ^ “Boeing GBU-39/B SDB”. AviationsMilitaires.net. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 4 năm 2023.
  21. ^ “GBU-39 Small Diameter Bomb / Small Smart Bomb”. Global Security. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 9 năm 2023.
  22. ^ Keller, John (13 tháng 11 năm 2014). “Air Force to enable smart weapons to track and kill sources of electronic warfare (EW) jamming”. Military Aerospace. Lưu trữ bản gốc ngày 9 tháng 2 năm 2023.
  23. ^ Gould, Joe (31 tháng 5 năm 2015). “Guided-Bomb Makers Anticipate GPS Jammers”. Defense News. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 1 năm 2024.
  24. ^ Keller, John (14 tháng 1 năm 2016). “Air Force tests technology that could enable smart munition to see the way to its target”. Military Aerospace. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 12 năm 2022.
  25. ^ “Lockheed Martin awarded Orbital ATK to produce its GMLRS Alternative Warhead for US Army”. Army Recognition. 20 tháng 1 năm 2016. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 4 năm 2023.
  26. ^ “GBU-39 Small Diameter Bomb / Small Smart Bomb”. Global Security. Lưu trữ bản gốc ngày 9 tháng 4 năm 2023.
  27. ^ “Comptroller General of the United States on Lockheed Martin Corporation--Costs” (PDF). U.S. Government Accountability Office. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 8 tháng 8 năm 2010. Truy cập ngày 23 tháng 8 năm 2010.
  28. ^ “Raytheon's GBU-53/B Small Diameter Bomb II Completes First Control Test Vehicle Flight”. Raytheon. 28 tháng 4 năm 2009. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 12 năm 2022.
  29. ^ “Air Force picks small diameter bomb”. UPI. 10 tháng 8 năm 2010. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 11 năm 2021.
  30. ^ “PREDATOR C Avenger UAV Great War Machine 2013”. YouTube. 6 tháng 6 năm 2013. Bản gốc lưu trữ ngày 3 tháng 11 năm 2013. [YouTube link is archived, but video itself is not available.]
  31. ^ “Ukrainian fighter jets receive GBU-39 bombs — high-precision, powerful, inexpensive”. ITC.ua. 25 tháng 5 năm 2024. Truy cập ngày 26 tháng 5 năm 2024.
  32. ^ THOMAS NEWDICK (24 tháng 5 năm 2024). “Ukraine Situation Report: Kyiv Says It's Using Air-Launched Small Diameter Bombs”. TWZ (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 5 năm 2024.
  33. ^ PARTH SATAM (25 tháng 5 năm 2024). “US-made GBU-39 SDB Glide Bomb is Beating Russian Jamming In Ukraine”. The Aviationist (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 5 năm 2024.
  34. ^ “Australia – GBU-39 (Small Diameter Bomb Increment I)”. Defense Security Cooperation Agency. 6 tháng 4 năm 2016. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 16 tháng 4 năm 2016.
  35. ^ “RAAF F-35As receive small diameter bombs - Australian Defence Magazine”. Australian Defence Magazine (bằng tiếng Anh). 23 tháng 8 năm 2019. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 10 năm 2023. Truy cập ngày 19 tháng 9 năm 2023.
  36. ^ “36(b)(1) Arms Sales Notification - GBU-39 Israel”. Federal Register. 31 tháng 12 năm 2012. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  37. ^ “Israel – Munitions”. Defense Security Cooperation Agency. 20 tháng 12 năm 2012. Lưu trữ bản gốc ngày 12 tháng 12 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  38. ^ “36(b)(1) Arms Sales Notification - GBU-39 Israel”. Federal Register. 3 tháng 6 năm 2015. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  39. ^ “Israel – Joint Direct Attack Munition Tail Kits and Munitions”. Defense Security Cooperation Agency. 19 tháng 5 năm 2015. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 11 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  40. ^ “Boeing, Oto Melara Sign Contract for SDB Co-production in Italy”. Boeing. 19 tháng 1 năm 2010. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 10 năm 2023. Truy cập ngày 19 tháng 9 năm 2023.
  41. ^ “The Netherlands – GBU-39 Small Diameter Bombs”. Defense Security Cooperation Agency. 27 tháng 7 năm 2010. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 10 năm 2023. Truy cập ngày 16 tháng 4 năm 2016.
  42. ^ “Saudi Arabia - Various Munitions and Support”. Defense Security Cooperation Agency. 15 tháng 10 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  43. ^ “Saudi Arabia – GBU-39 Small Diameter Bomb I (SDB I) Munitions”. Defense Security Cooperation Agency. 29 tháng 12 năm 2020. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 10 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  44. ^ Stone, Mike (29 tháng 12 năm 2020). “CORRECTED-U.S. State Department approves potential sale of 3,000 smart bombs to Saudi Arabia”. Reuters (bằng tiếng Anh). Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 12 năm 2020. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  45. ^ “36(b)(1) Arms Sales Notification - GBU-39 Republic of Korea ($793 million)”. Federal Register. 28 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  46. ^ “Republic of Korea – F-15SE Aircraft Weapons”. Defense Security Cooperation Agency. 22 tháng 5 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  47. ^ “36(b)(1) Arms Sales Notification - GBU-39 Republic of Korea ($823 Million)”. Federal Register. 28 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  48. ^ “Republic of Korea – F-35 Aircraft Weapons”. Defense Security Cooperation Agency. 22 tháng 5 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  49. ^ “Contracts for April 15, 2019”. U.S. Department of Defense (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 3 tháng 9 năm 2023. Truy cập ngày 19 tháng 9 năm 2023.
  50. ^ “Ukraine reportedly uses GLSDB munitions for the first time / The New Voice of Ukraine”. Truy cập 11 tháng 6 năm 2024.
  51. ^ “The invaders claim a GLSDB strike in Luhansk region”. Militarnyi. Truy cập 11 tháng 6 năm 2024.
  52. ^ “Bahrain – Weapons to Support F-16 Block 70/F-16V Aircraft Fleet”. Defense Security Cooperation Agency. 3 tháng 5 năm 2019. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 6 tháng 7 năm 2023.
  53. ^ “Bulgaria – F-16C/D Block 70/72 Aircraft with Support”. Defense Security Cooperation Agency. 3 tháng 6 năm 2019. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 6 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  54. ^ Nikolov, Boyko (17 tháng 5 năm 2023). “US refuses replacement F-16s to Bulgaria, recommends MiG-29s”. Bulgarian Military (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 6 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  55. ^ “Bulgaria – F-16 C/D Block 70 Aircraft”. Defense Security Cooperation Agency. 4 tháng 4 năm 2022. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 10 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  56. ^ “Morocco – F-16 Block 72 New Purchase”. Defense Security Cooperation Agency. 25 tháng 3 năm 2019. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  57. ^ “NATO Support and Procurement Agency (NSPA) – Precision Guided Munitions”. Defense Security Cooperation Agency. 22 tháng 6 năm 2022. Lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 1 năm 2023.
  58. ^ admin (21 tháng 3 năm 2023). “Portugal To Procure Small Diameter Bomb Via NATO Support And Procurement Agency - MilitaryLeak.COM”. militaryleak.com (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 25 tháng 2 năm 2024.
  59. ^ “Türkiye – F-16 Aircraft Acquisition and Modernization | Defense Security Cooperation Agency”.
  60. ^ “United Arab Emirates (UAE) - Various Munitions and Support”. Defense Security Cooperation Agency. 15 tháng 10 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.
  61. ^ “United Arab Emirates – Munitions, Sustainment and Support”. Defense Security Cooperation Agency. 10 tháng 11 năm 2020. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2023.

Liên kết ngoài

sửa