Nasuia deltocephalinicola gần đây được phát hiện là có bộ gen nhỏ nhất trong tất cả các vi khuẩn với 112.091 nucleotide.[1] Để so sánh thì bộ gen của con người có 3,2 tỷ nucleotide.[2] Bộ gen nhỏ thứ hai là vi khuẩn Tremblaya princeps có 139.000 nucleotide. Trong khi Nasuia deltocephalinicola có số lượng của nucleotide nhỏ nhất, nó có nhiều protein - mã gen hơn một số vi khuẩn,[3] với 137 gen mã hóa protein[1]

Nasuia deltocephalinicola
Phân loại khoa học
Liên giới (superregnum)Bacteria
Giới (regnum)Bacteria
Ngành (phylum)Proteobacteria
Lớp (class)Betaproteobacteria

Mối quan hệ cộng sinh sửa

Nasuia deltocephalinicola được phát hiện khi khi rầy xanh và các loài loài côn trùng ăn mạch râymạch gỗ khác được nghiên cứu tìm vi khuẩn nội sinh.[3] Mạch rây và mạch gỗ của thực vật rất giàu cacbohydrat ở dạng saccarose nhưng thiếu lipidprotein. Lipid có thể được tổng hợp từ carbohydrat tuy nhiên, protein đòi hỏi phải có nitơ, thường không được tìm thấy trong nhựa cây.[4] Nasuia deltocephalinicola với sự trợ giúp của các vi khuẩn nội sinh khác, giúp côn trùng bằng cách tổng hợp 10 amino acid thiết yếu mà côn trùng không có. Các loài côn trùng duy nhất có thể hưởng lợi từ mối quan hệ này là những loài thuộc phân bộ Sternorrhyncha, chúng ăn mạch gỗ và những loài từ phân bộ Auchenorrhyncha, chúng ăn mạch gỗ. Nasuia deltocephalinicola có thể tổng hợp hai trong số các amino acid thiết yếu mà các loài côn trùng này cần. Nasuia deltocephalinicola sử dụng mã di truyền UGA trong DNA của nó để chỉ định tryptophan thay vì mã kết thúc như trong hầu hết các sinh vật khác.[1]

Tham khảo sửa

  1. ^ a b c Bennett, Gordon M.; Moran, Nancy A. (ngày 31 tháng 7 năm 2013). “Small, smaller, smallest: the origins and evolution of ancient dual symbioses in a phloem-feeding insect”. Genome Biology and Evolution. Oxford Journals.
  2. ^ Brown, Terrence A. (2002). “Genomes”. National Center for Biotechnology Information. Oxford: Wiley-Liss.
  3. ^ a b Zimmer, Carl (ngày 23 tháng 8 năm 2013). “And the Genomes Keep Shrinking...”. National Geographic. National Geographic Magazine. Bản gốc lưu trữ ngày 23 tháng 8 năm 2013. Truy cập ngày 1 tháng 8 năm 2019.
  4. ^ Ishii, Yoshiko; Matsuura, Yu; Kakizawa, Shigeyuki; Nikoh, Naruo; Fukatsu, Takema (tháng 8 năm 2013). “Diversity of Bacterial Endosybionts Associated with Macrosteles Leafhoppers Vectoring Phytopathogenic Phytoplasmas” (PDF). Applied and Environmental Microbiology. 79 (16): 5013–5022. doi:10.1128/aem.01527-13. PMC 3754707. PMID 23770905.