Nguyễn Phúc Ngọc Tông
Nguyễn Phúc Ngọc Tông (chữ Hán: 阮福玉琮; 17 tháng 7 năm 1812 – 3 tháng 4 năm 1824), là một công chúa con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.
Nguyễn Phúc Ngọc Tông 阮福玉琮 | |||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Công chúa nhà Nguyễn | |||||||||
Thông tin chung | |||||||||
Sinh | 17 tháng 7 năm 1812 | ||||||||
Mất | 3 tháng 4 năm 1824 (11 tuổi) | ||||||||
An táng | Phường Thủy Biều, Huế | ||||||||
| |||||||||
Thân phụ | Nguyễn Thánh Tổ Minh Mạng | ||||||||
Thân mẫu | Hiền phi Ngô Thị Chính |
Tiểu sử
sửaHoàng nữ Ngọc Tông sinh ngày 9 tháng 6 (âm lịch) năm Nhâm Thân (1812), là trưởng nữ của vua Minh Mạng, mẹ là Nhất giai Hiền phi Ngô Thị Chính[1]. Ngọc Tông là người con thứ ba của bà Hiền phi.
Năm Minh Mạng thứ 5 (1824), ngày 5 tháng 3 (âm lịch)[1], công chúa Ngọc Tông mất khi mới 13 tuổi, thụy là An Tĩnh (安靜), không được ban phong hiệu[2]. Mộ của bà được táng tại Dương Xuân (thuộc Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên trước kia), nay thuộc địa phận Nguyệt Biều, phường Thủy Biều, Huế[1].
Năm Minh Mạng thứ 18 (1837), tháng 7 (âm lịch), vua cho dựng thêm đền phía sau của đền Triển Thân để thờ các vị công chúa mất sớm, không con[3]. Công chúa Ngọc Tông được thờ riêng ở án thứ hai bên phải của hậu đền Triển Thân[3]. Năm 1885, mùa thu, công chúa được hợp thờ ở đền Thân Huân[2].
Tham khảo
sửa- Hội đồng trị sự Nguyễn Phúc Tộc (1995), Nguyễn Phúc Tộc thế phả Lưu trữ 2020-09-27 tại Wayback Machine, Nhà xuất bản Thuận Hóa
- Quốc sử quán triều Nguyễn (2006), Đại Nam liệt truyện Chính biên, Tổ Phiên dịch Viện Sử học dịch, Nhà xuất bản Thuận Hóa
- Quốc sử quán triều Nguyễn (2006), Đại Nam thực lục Chính biên, Tổ Phiên dịch Viện Sử học dịch, Nhà xuất bản Giáo dục