Chi Mạch môn

(Đổi hướng từ Ophiopogon)

Chi Mạch môn hay chi Duyên giai thảo[1] (danh pháp khoa học: Ophiopogon, đồng nghĩa: Chloopsis Blume; Flueggea Richard (1807), Mondo Adanson; Slateria Desvaux.) là một chi chứa khoảng 65-72 loài cây thân thảo sống lâu năm, trong đó khoảng 38 loài đặc hữu của Trung Quốc, thuộc họ Măng tây (Asparagaceae), trước đây được phân loại trong họ Loa kèn (Liliaceae). Các loài trong chi này có nguồn gốc từ khu vực ôn đới ấm tới nhiệt đới thuộc miền đông, đông nam và nam châu Á. Tên gọi khoa học của chi này có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp ophis, "rắn" và pogon, "râu", có lẽ là để chỉ tới lá của chúng.[2][3][4]

Chi Mạch môn
Cây và quả mạch môn (Ophiopogon japonicus)
Phân loại khoa học
Giới (regnum)Plantae
(không phân hạng)Angiospermae
(không phân hạng)Monocots
Bộ (ordo)Asparagales
Họ (familia)Asparagaceae
Phân họ (subfamilia)Nolinoideae
Chi (genus)Ophiopogon
Ker Gawl., 1807
Loài điển hình
Ophiopogon japonicus
(Thunb.) Ker Gawl., 1807
Các loài
Xem văn bản.

Chúng mọc lên từ các thân rễ ngắn và mang một chùm lá, từ đó các hoa xuất hiện thành dạng cành hoa trên các đoạn thân ngắn phía trên các lá.

Các loài sửa

Trồng và sử dụng sửa

Một số loài như Ophiopogon japonicusOphiopogon planiscapus được sử dụng như là loại cây che phủ mặt đất.

Trong y học cổ truyền Trung Hoa thân củ của Ophiopogon japonicus, gọi là mạch môn đông, được dùng làm thuốc bổ âm.

Tham khảo và ghi chú sửa

  1. ^ Tên gọi duyên giai thảo là phiên âm từ tiếng Trung 沿阶草.
  2. ^ Germplasm Resources Information Network: Ophiopogon Lưu trữ 2009-01-15 tại Wayback Machine
  3. ^ Quần thực vật Trung Hoa: Ophiopogon
  4. ^ Huxley A., chủ biên. (1992). New RHS Dictionary of Gardening. Macmillan ISBN 0-333-47494-5.