Quách Giai (chữ Hán: 郭佳; 1660-1730) là một nhà khoa bảng Việt Nam. Ông đỗ Thám hoa khoa thi Quý Hợi (1683) đời Lê Hy Tông.[1]

Quách Giai
郭佳
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
1660
Nơi sinh
Bắc Ninh
Mất1730
Giới tínhnam
Học vấnTiến sĩ Nho học
Quốc tịchĐại Việt
Thời kỳnhà Lê trung hưng

Ông quê ở xã Phù Khê, huyện Đông Ngàn, nay là Khu Phù Khê, phường Phù Khê, thành phố Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh. Theo gia phả, ông là cháu xa đời của Tiến sĩ Quách Điển, Quách ToảnQuách Khiết. Từ nhỏ, ông đã có tiếng thần đồng, được mệnh danh là một trong 6 thần đồng của xứ Kinh Bắc.[2] Năm 24 tuổi, ông thi đỗ Đệ nhất giáp Tiến sĩ cập đệ Đệ tam danh (tức Thám hoa) năm Quý Hợi niên hiệu Chính Hòa thứ 4 (1683) đời Lê Hy Tông.[3]

Ông làm quan đến chức Thái thường tự khanh, mất năm Canh Tuất, thọ 71 tuổi.

Chú thích sửa

  1. ^ Văn bia đề danh Tiến sĩ khoa Quý Hợi niên hiệu Chính Hòa năm thứ 4 (1683)
  2. ^ Sáu thần đồng xứ Kinh Bắc gồm: Trạng nguyên Lý Đạo Tải (1274), người thôn Vạn Tư, huyện Gia Bình; Trạng nguyên Nguyễn Nghiêu Tư (1448), người thôn Phú Lương, huyện Quế Võ; Hoàng giáp Dương Như Châu (1466), người thôn Lạc Phổ, huyện Thuận Thành; Tiến sĩ Đàm Văn Lễ (1469), người thôn Lãm Sơn, huyện Quế Võ; Tiến sĩ Nguyễn Siêu Hải (1676), người thôn Khắc Niệm, huyện Tiên Du; và Thám hoa Quách Giai (1683), người thôn Phù Khê, huyện Đông Ngàn.
  3. ^ Sách Đại Việt sử ký tục biên chép: "Mùa xuân, tháng Giêng, thi Đình. Cho Nguyễn Đăng Đạo, Phạm Quang Trạch, Quách Giai ba người đỗ Tiến sĩ cập đệ, Nguyễn Đương Hồ Tiến sĩ xuất thân (Hoàng giáp); bọn Trần Thiện Thuật 14 người đỗ Đồng tiến sĩ xuất thân.

Tham khảo sửa