129 Antigone

tiểu hành tinh vành đai chính

Antigone /ænˈtɪɡən/ (định danh hành tinh vi hình: 129 Antigone) là một tiểu hành tinh lớn ở vành đai chính. Các quan sát bằng radar cho thấy nó được cấu tạo hầu như bằng kền-sắt thuần. Ngày 5 tháng 2 năm 1873, nhà thiên văn học người Mỹ gốc Đức Christian H. F. Peters phát hiện tiểu hành tinh Antigone khi ông thực hiện quan sát tại Đài quan sát Litchfield từ Đại học Hamilton, New York và đặt tên nó theo Antigone, công chúa thành Thebes trong thần thoại Hy Lạp.

129 Antigone
Mô hình ba chiều của 129 Antigone dựa trên đường cong ánh sáng của nó.
Khám phá
Khám phá bởiChristian H. F. Peters
Ngày phát hiện5 tháng 2 năm 1873
Tên định danh
(129) Antigone
Phiên âm/ænˈtɪɡən/[1]
Đặt tên theo
Antigone
A873 CA; 1878 CA;
1907 BA
Vành đai chính
Đặc trưng quỹ đạo[2]
Kỷ nguyên 25 tháng 2 năm 2023
(JD 2.460.000,5)
Tham số bất định 0
Cung quan sát53.044 ngày (145,23 năm)
Điểm viễn nhật3,4773 AU (520,20 Gm)
Điểm cận nhật2,26344 AU (338,606 Gm)
2,87038 AU (429,403 Gm)
Độ lệch tâm0,21145
4,86 năm (1776,3 ngày)
17,39 km/s
97,3536°
0° 12m 9.619s / ngày
Độ nghiêng quỹ đạo12,262°
135,703°
111,076°
Trái Đất MOID1,27708 AU (191,048 Gm)
Sao Mộc MOID1,74754 AU (261,428 Gm)
TJupiter3,232
Đặc trưng vật lý
Kích thước113[2]
119,44 ± 3,91 km[3]
Khối lượng(2,65 ± 0,89) × 1018 kg[3]
Mật độ trung bình
2,96 ± 1,04 g/cm³[3]
0,0349 m/s²
0,0661 km/s
4,9572 giờ (0,20655 ngày)[2][4]
0,164
Nhiệt độ~164 K
9,71 (sáng nhất?)
7,07

Năm 1979, căn cứ trên các dữ liệu đường cong ánh sáng, người ta giả thiết là nó có thể có một vệ tinh.[5] Một mô hình được dựng lên từ các dữ liệu này, chỉ ra rằng "129 Antigone" có hình dạng hoàn toàn đều đặn. Từ năm 1985, đã có 3 lần Antigone che khuất một ngôi sao, được quan sát thấy. Một che khuất sao thuận lợi vào ngày 11 tháng 4 năm 1985, được quan sát từ các địa điểm gần Pueblo, Colorado, cho phép ước tính đường kính là 113,0 ± 4,2 km.[6]

Xem thêm sửa

Tham khảo sửa

  1. ^ Noah Webster (1884) A Practical Dictionary of the English Language
  2. ^ a b c Yeomans, Donald K., “129 Antigone”, JPL Small-Body Database Browser, Phòng Thí nghiệm Sức đẩy Phản lực của NASA, truy cập ngày 12 tháng 5 năm 2016.
  3. ^ a b c Carry, B. (tháng 12 năm 2012), “Density of asteroids”, Planetary and Space Science, 73, tr. 98–118, arXiv:1203.4336, Bibcode:2012P&SS...73...98C, doi:10.1016/j.pss.2012.03.009. See Table 1.
  4. ^ Dotto, E.; và đồng nghiệp (tháng 6 năm 1992), “M-type asteroids - Rotational properties of 16 objects”, Astronomy and Astrophysics Supplement Series, 95 (2), tr. 195–211, Bibcode:1992A&AS...95..195D.
  5. ^ Johnston, Wm. Robert (ngày 17 tháng 2 năm 2013), “Other Reports of Asteroid/TNO Companions”, Johnston's Archive, truy cập ngày 29 tháng 3 năm 2013.
  6. ^ Wasserman, L. H.; và đồng nghiệp (tháng 6 năm 1986), “The Occultation of AG + 20° 1138 by 129 Antigone on ngày 11 tháng 4 năm 1985”, Bulletin of the American Astronomical Society, 18, tr. 797, arXiv:1203.4336, Bibcode:2012P&SS...73...98C, doi:10.1016/j.pss.2012.03.009.

Liên kết ngoài sửa