Đổng Ngạch
Đổng Ngạch (tiếng Mãn: ᡩᠣᠩᡤᡝ, phiên âm: Dongge, tiếng Trung: 董额; bính âm: Dǒngé, ), Ái Tân Giác La. Là một hoàng thân, nhà quân sự thời kỳ đầu nhà Thanh.
Thân thế
Đổng Ngạch là cháu nội Nỗ Nhĩ Cáp Xích, con trai thứ ba của Dự Thông Thân vương Đa Đạc, em trai của Dự Tuyên Hoà Thân vương Đa Ni.
Sự nghiệp
Đổng Ngạch được sơ phong Bối lặc.
Năm Khang Hy thứ 13 (1674), Đổng Ngạch được phong Định Tây Đại Tướng quân, thảo phạt phản tướng Vương Phụ Thần (王辅臣). Đổng Ngạch phái thuộc cấp là Mai Lặc Ngạch Chân Hách Nghiệp (赫业) thủ vệ Phượng Tường, còn tự mình suất quân đóng giữ Tây An. Triều đình ra lệnh tiến vào chiếm giữ Lan Châu, Đổng Ngạch không lập tức tiến hành, Khang Hy lại hạ lệnh nghiêm thủ sạn đạo. [1]
Vương Phụ Thần phái quân phá cầu, chặt đứt sản đạo. Triều đình hạ chỉ yêu cầu Đổng Ngạch tạm hoãn lại, nhưng ông vẫn hứng thú công hạ Bình Lương và Tần Châu. Đổng Ngạch tiến quân tấn công Tần Châu, đánh đuổi quân địch về phía tây, chiếm được Thanh Thuỷ và thu thập đất đai của dân tộc Khương. Sau đó phái An Tây Tướng quân Mục Chiêm tấn công Củng Xương và Lan Châu. Sau đó, cùng với các tướng Tất Lực Khắc Đồ, A Mật Đạt, hội quân tiến đánh Bình Lương, nhưng nhiều ngày không thể đánh hạ. [2]
Năm Khang Hy thứ 15 (1676), Đại học sĩ Đồ Hải được lệnh đến coi quân, Đổng Ngạch được phong Cố Sơn Ngạch Chân, nghe Đồ Hải chỉ huy. [2]
Vào tháng 2 năm Khang Hy thứ 16 (1677), Đổng Ngạch bị tước đi tước vị Bối lặc.
Năm Khang Hy thứ 31 (1692), Đổng Ngạch được phong Chính Lam kỳ Cố Sơn Ngạch Chân. Năm Khang Hy thứ 41 (1702), chất nhi là Ngạc Trát hoăng. Năm Khang Hy thứ 42 (1703), triều đình lấy Đổng Ngạch thừa tập tước vị Tín Quận vương. [3]
Sau khi mất
Năm Khang Hy thứ 45 (1706), Đổng Ngạch hoăng. Con trai của Ngạc Trát là Đức Chiêu được tập tước.
Đức Chiêu trong những năm Ung Chính đã trải qua Tả, Hữu Tông chính. Năm Càn Long thứ 21 (1756), Đức Chiêu hoăng, thuỵ hào "Khác" (悫). Cháu 5 đời của Đa Đạc là Như Tùng tập tước. [3]
Tham khảo
- 《Thanh Sử Cảo》Liệt truyện ngũ, Chư vương tứ
- 《Thanh Sử Cảo》Biểu nhị, Hoàng tử thế biểu nhị
- ^ “Thanh Sử Cảo, quyển 218”.
信郡王董额, 多铎第三子. 初封贝勒. 康熙十三年, 命为定西大将军, 讨叛将王辅臣. 董额遣将梅勒额真赫业等守凤翔, 而率师驻西安. 诏令进驻兰州, 董额未即行, 上复命严守栈道.
Chú thích có tham số trống không rõ:|dead-url=
(trợ giúp) - ^ a b “Thanh Sử Cảo, quyển 218”.
辅臣遣兵毁偏桥, 断栈道. 诏责董额迁延, 仍趣攻下平凉, 秦州诸路. 董额进克秦州礼县, 逐敌至西和, 克清水, 伏羌. 复遣安西将军穆占取巩昌, 兰州亦下. 寻与将军毕力克图, 阿密达会师攻平凉, 久未下. 十五年, 命大学士图海视师, 改授董额固山额真, 听图海节制.
Chú thích có tham số trống không rõ:|dead-url=
(trợ giúp) - ^ a b “Thanh Sử Cảo, quyển 218”.
十六年二月, 削贝勒. 三十一年, 授正蓝旗固山额真. 四十二年, 袭郡王. 四十五年, 薨. 仍坐前罪, 不赐恤. 以鄂紥子德昭袭. 雍正间, 历左, 右宗正. 乾隆二十七年, 薨, 谥曰悫. 以多铎五世孙如松袭.
Chú thích có tham số trống không rõ:|dead-url=
(trợ giúp)