Phêrô Nguyễn Khắc Tự

Phêrô Nguyễn Khắc Tự là một thầy giảng tử vì đạo dưới triều vua Minh Mạng, được Giáo hội Công giáo Rôma phong Hiển Thánh vào năm 1988.

Phêrô Nguyễn Khắc Tự
Sinh1808
Ninh Bình, Việt Nam
Mất10 tháng 7 năm 1840(1840-07-10) (31–32 tuổi)
Tôn kínhGiáo hội Công giáo Rôma
Chân phước27 tháng 5 năm 1900 bởi Giáo hoàng Lêô XII
Tuyên thánh19 tháng 6 năm 1988, Roma bởi Giáo hoàng Gioan Phaolô II
Lễ kính10 tháng 7
Bị bách hại bởi Minh Mạng (Nhà Nguyễn)

Ông sinh năm 1808[1] tại giáo xứ Bình Hòa, xã Khánh Hồng, huyện Yên Khánh, tỉnh Ninh Bình, thuộc Giáo phận Phát Diệm. Năm 20 tuổi, ông về giúp thừa sai Pierre Dumoulin Borie Cao. Ông cùng bị bắt với giám mục Borie Cao tại Bố Chính, bị đóng gông giải về Đồng Hới. Tại công đường, vì từ chối đạp lên Thánh Giá, ông bị đánh 20 roi. Ông còn bị nhốt vào hầm rắn độc nhưng không việc gì. Ngày 10 tháng 7 năm 1840, ông nằm xuống để binh lính tròng dây xiết cổ[2] (xử giảo) tại pháp trường Đồng Hới[3].

Chú thích sửa

  1. ^ Hồng Y Giuse Maria Trịnh Văn Căn, Sách truyện các thánh tử đạo Việt Nam. Tập I. Hà Nội 1990, 271 ghi thầy sinh năm 1811.
  2. ^ “Ngày 10 Tháng 7, Kính Hai Thánh: Phêrô Nguyễn Khắc Tự - Thầy Giảng; Antôn Nguyễn Hữu Quỳnh (Năm) - Giáo dân, Tử Đạo”. Giáo phận Hưng Hóa.
  3. ^ Hội đồng Giám mục Việt Nam, Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Khảm (2018). Hạnh các thánh tử đạo Việt Nam. Tôn giáo. tr. 278–279.

Tham khảo sửa