Uy công

trang định hướng Wikimedia

Uy Công (chữ Hán:威公) là thụy hiệu của một số vị công tước trong lịch sử các vương triều phong kiến Trung Quốc.

Danh sách sửa

  • Chiến Quốc Tây Chu Uy công
  • Chiến Quốc Tề Uy công (sau tự xưng là Tề Uy vương)
  • Tiền Tần Vĩnh An Uy công Phù Hầu
  • Bắc Ngụy Lam Điền Uy công Trưởng Tôn Hàn (trước từng làm Lam Điền Uy Hầu, sau được tiến phong làm Bình Dương Uy Vương)
  • Bắc Ngụy Dương Bình Uy Công Đỗ Siêu (sau được tiến phong làm Dương Bình Uy Vương)
  • Tây Ngụy Hoa Dương Tương Uy huyện công (hoặc Nhạc Lăng Tương Uy quận công) Di Phong (thời Bắc Ngụy chỉ là Bồ Âm Tương Uy huyện nam)
  • Bắc Chu Ngạc Uy quốc công Vương Kiệt (thời Tây Ngụy chỉ là Trương Dịch Uy quận công)
  • Trần triều Nghĩa Dương Uy quận công Hoàng Pháp Cù (còn gọi là Tân Kiến Uy huyện công, đời nhà Lương chỉ là Ba Sơn Uy huyện tử và Tân Kiến Uy huyện hầu)
  • Tùy triều Kỳ Xuân Uy quận công Đạt Khê Trường Nhu (thời Bắc Chu gọi là Thành An Uy quận công, thời Tây Ngụy chỉ là Lạc An Uy huyện công)
  • Tùy triều Hải Lăng Uy công (hoặc Phạm Dương Uy công) Hạ Nhược Nghị (thời Tây Ngụy gọi là Dung Thành Uy Nam, thời Bắc Chu được thăng chức làm Bá Thành Uy Tử và Kiến Uy Uy Hầu)
  • Đường triều Bành Thành Uy công Lưu Xương Duệ

Xem thêm sửa