Nguyên Vương
trang định hướng Wikimedia
Nguyên Vương (chữ Hán: 原王 hoặc 元王) là thụy hiệu hoặc tước hiệu của một số vị quân chủ và chư hầu.
Thụy hiệu Nguyên Vương (原王)
sửa- Cơ Tử Triều Tiên Thái Nguyên Vương
- Tào Ngụy Lang Nha Nguyên Vương
- Cao Câu Ly Cố Quốc Nguyên Vương (có thụy hiệu khác là Quốc Cương Thượng Vương)
- Cao Câu Ly An Nguyên Vương (có thụy hiệu là Hương Cương Thượng Vương)
- Cao Câu Ly Bình Nguyên Vương (có thụy hiệu khác là Bình Cương Thượng Hảo Vương)
- Cao Câu Ly Dương Nguyên Vương (có thụy hiệu khác là Dương Cương Thượng Hảo Vương)
Thụy hiệu Nguyên Vương (元王)
sửa- Thương Nguyên Vương
- Xuân Thu Chu Nguyên Vương
- Đông Chu Tần Nguyên Vương (có các thụy hiệu khác là Hiến Công hoặc Nguyên Hiến Công)
- Tây Hán Sở Nguyên Vương
- Tây Tấn Cao Dương Nguyên Vương Tư Mã Khuê (thời Tào Ngụy được gọi là Trinh Dương Nguyên Tử và Cao Dương Nguyên Hầu)
- Tây Tấn Trần Lưu Nguyên Vương Tào Hoán (trước đây vốn là Ngụy Nguyên Đế)
- Tây Tấn Bành Thành Nguyên Vương
- Tây Tấn Nam Dương Nguyên Vương Tư Mã Bảo (sau tự xưng là Tấn Nguyên Vương)
- Tây Tấn Hoài Lăng Nguyên Vương Tư Mã Thôi (trước từng là Quảng Lăng Nguyên Công)
- Tấn Nguyên Vương Tư Mã Duệ (sau đăng cơ trở thành Đông Tấn Nguyên Đế)
- Ngũ Hồ thập lục quốc Tây Tần Vũ Nguyên Vương
- Lưu Tống Lư Lăng Nguyên Vương Lưu Cảo
- Nam Tề Hành Dương Nguyên Vương Tiêu Đạo Độ (truy phong)
- Lương triều Trường Sa Nguyên Vương
- Lương triều Tương Đông Hiếu Nguyên Vương Tiêu Dịch (sau đăng cơ trở thành Lương Nguyên Đế)
- Đường triều Hà Gian Nguyên Vương (hoặc Triệu Nguyên Vương) Lý Hiếu Cung
- Việt Nam Lý Nguyên Vương (trước có thụy hiệu là Huệ Văn Vương, sau gọi là Nguyên hoàng)
- Lưu Cầu Thượng Nguyên Vương
Tước hiệu Nguyên Vương (原王)
sửa- Nguyên Vương là tước hiệu truy phong của Lý Hiếu thời nhà Đường
- Tam Nguyên Vương là tước hiệu của Lê Ốc Thuyên nhà Tiền Lê