Trung Hoa Dân Quốc (tiếng Trung: 中華民國; bính âm: Zhōnghuá Mínguó) là đảo quốc và là một vùng lãnh thổ tranh chấp thuộc khu vực Đông Á. Ngày nay, do ảnh hưởng từ vị thế lãnh thổ - địa lý cùng nhiều yếu tố chính trị phức tạp khác nên trong một số trường hợp, quốc gia này còn được gọi phổ biến là Đài Loan (tiếng Trung: 臺灣 hoặc 台灣; bính âm: Táiwān) hay Đài Bắc Trung Hoa (tiếng Trung: 中華台北 hoặc 中華臺北; Hán-Việt: Trung Hoa Đài Bắc; bính âm: Zhōnghuá Táiběi).[13]
Đảo Đài Loan nằm ở phía Tây Bắc Thái Bình Dương, tọa lạc giữa quần đảo Ryukyu của Nhật Bản và quần đảo Philippines, tách rời khỏi lục địa Á-Âu đồng thời có đường biên giới trên biển giáp với Trung Quốc đại lục thông qua eo biển Đài Loan, Đài Loan có diện tích vào khoảng 36.000 km², là đảo lớn thứ 38 trên thế giới với khoảng 70% diện tích là đồi núi còn đồng bằng tập trung chủ yếu tại khu vực ven biển phía tây. Do nằm tại giao giới giữa khí hậu cận nhiệt đới và nhiệt đới nên cảnh quan tự nhiên và tài nguyên hệ sinh thái của Đài Loan tương đối phong phú và đa nguyên.[14] Hiện tại, thủ đô và các cơ quan chính phủ trung ương đặt tại Đài Bắc,[15] thành phố lớn nhất là Tân Bắc bao quanh Đài Bắc, tổng nhân khẩu được ước tính vào khoảng 23,5 triệu người, với thành phần chủ yếu là người Hán, các sắc tộc phía Đông Nam Trung Quốc (Hoa Nam và Hoa Đông), người di cư, nhập cư đến từ các khu vực Trung Quốc đại lục, Hồng Kông, Ma Cao, Đông Nam Á và số ít thổ dân Đài Loan.[16]
Những thổ dân Đài Loan bản địa đã cư trú trên hòn đảo từ thời kỳ cổ đại và xã hội Đài Loan vẫn trong trạng thái nguyên thủy cho đến khi người Hà Lan đến. Các sắc tộc từ Quảng Đông, Phúc Kiến bắt đầu di cư đến Đài Loan với số lượng lớn vào thời kỳ chiếm đóng của thực dân Hà Lan và Tây Ban Nha trong giai đoạn đầu của thế kỷ XVII, sau đấy Hà Lan trục xuất Tây Ban Nha khỏi hòn đảo. Năm 1661, Trịnh Thành Công thuộc các lực lượng trung thành với nhà Minh thiết lập nên nhà nước đầu tiên của người Hán trên đảo và sang năm sau thì trục xuất người Hà Lan. Năm 1683, nhà Thanh đánh bại chính quyền họ Trịnh và sáp nhập Đài Loan. Nhà Thanh cắt nhượng khu vực đảo Đài Loan cho Đế quốc Nhật Bản vào năm 1895 sau khi chiến bại trước đế quốc này. Trung Hoa Dân Quốc lật đổ nhà Thanh và giành toàn quyền quản lý Trung Quốc đại lục vào năm 1911. Sau khi Nhật Bản thua trận và đầu hàng Đồng Minh trong Thế Chiến II cùng chiến tranh Trung–Nhật, Trung Hoa Dân Quốc giành lại quyền kiểm soát đại lục cũng như đảo Đài Loan. Nhưng về sau, do thất bại trong cuộc Nội chiến Quốc - Cộng năm 1949, Tưởng Giới Thạch cùng chính phủ Trung Hoa Dân Quốc rút đến khu vực này, còn Đảng Cộng sản Trung Quốc do Mao Trạch Đông lãnh đạo tuyên bố thành lập nhà nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tại Trung Quốc đại lục. Trong nhiều năm sau đó, do sự ảnh hưởng thế cục của Chiến tranh Lạnh, Trung Hoa Dân Quốc vẫn được nhiều quốc gia nhìn nhận là đại biểu hợp pháp và duy nhất của "Trung Quốc" tại Liên Hợp Quốc, đồng thời là một thành viên thường trực trong Hội đồng Bảo an.[17][18] Tuy nhiên, đến năm 1971, nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa giành được quyền đại diện cho Trung Quốc tại Liên Hợp Quốc, Trung Hoa Dân Quốc không những mất ghế trong Hội đồng Bảo an (dù cho họ là một thành viên tham gia sáng lập[19]) mà còn đồng thời bị hàng loạt quốc gia (dưới áp lực ngoại giao của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa) giới hạn hoặc thậm chí đoạn tuyệt quan hệ nên đánh mất sự công nhận quốc tế trên quy mô lớn.[18]